
Chuyện kể rằng, người ta rất thích sách của tôi. Tôi bán được rất nhiều sách, hơn cả người ta bán laptop.
Bữa tôi cho thằng em trong đội bảo vệ coi màn hình, tên này há hốc mồm. “Anh Phi ơi. Giữ lại mà tiêu. Anh đừng cho ai hết.”

Vì sao vẫn chưa giàu được? Ví dụ, một người trong đội bảo vệ lấy vợ mùa dịch. Vợ nó mang bầu, nó xin tiền đóng trọ, chẳng lẽ mình có mà lại không cho vay? Và bao nhiêu trường hợp như thế nữa. Mình mềm lòng, cho nên mình mới nghèo.
Thực ra, lương bảo vệ cũng khá là cao. Toà nhà tôi lớn nhất Sài Gòn ( nơi đóng quân của Grabbike, Standard Charted và nhiều ông lớn). Tôi đã chạy đống tiền mới được vào đây làm. Đầu tiên, tôi làm ca ngày. Nhưng khách ra vào nhiều quá, mình ngồi trên bàn viết sách rất khó coi. Vậy, tôi xin làm ca đêm (19h tối ngày hôm nay sang 7h sáng ngày hôm sau) vì ca đêm yên tĩnh. Gọi là làm ca đêm nhưng chia nhau ngủ. Tôi ngủ từ 22h tối đến 3h sáng. 3h sáng mình thức dậy, lên sảnh ngồi trực. Toà nhà lúc này vắng tanh, yên tĩnh, mình ngồi sáng tác đến 6h. 6h30 đi ăn sáng, 7h về nhà đội. Thế là xong một ngày.
Hạnh phúc của một tác giả là khi được bạn đọc đón nhận.
“Hi anh Phi,
Sách của anh có thời gian em nhất định sẽ đọc thử.
Chúc anh bán được thật nhiều bản và mau ra sách mới nhé ^^
Chiêu Anh”.
Mua sách ủng hộ tác giả: tonphi2021@gmail.com
Giá bìa: 500k.

Giúp người rồi trời (Chúa) giúp mình, vậy mới thành công!
ThíchThích
Đọc thử sẽ thành đọc thật, vì sách viết rất lôi cuốn không dứt ra được. Đã có người đọc thử sách của Tôn Phi rồi phải thức cả đêm để đọc cho hết😁
ThíchThích
Tôn Phi cổ vũ cho sự liêm chính trong xã hội mà lại bỏ tiền đi chạy việc thì vứt rồi. Lời nói ko đi đôi với việc làm rồi.
ThíchThích
Tuyệt vời❤️
ThíchThích
Chúc em ngày càng có nhiều người yêu sách nghen như chị nè kkk
ThíchThích