Truyện ngắn: Bố Phi nói chuyện với bác Tương.

Thời gian thắm thoát thoi đưa. Những cô bé, cậu bé mới ngày nào 12, 13 tuổi, nay đã đều 31, 33 tuổi.

Làng Đông Huề có 2 xóm: Xóm trên và xóm dưới. Tôi ở xóm dưới, Tương ở xóm trên.

Bạn bè cùng trang lứa hết thay đều đã lập gia đình. Có thể tôi và Tương vì chưa lập gia đình nên chúng tôi nom trẻ hơn những đứa khác.

Tương thức mỹ nhân khan bão tử,
Đồng du hiệp thiếu tận thành ông.

Người đẹp buổi xưa đều bế trẻ,
Bạn chơi thuở nhỏ thẩy thành ông!

Tôi và Tương về quê. Cảnh vật thay đổi. Những lũy tre làng mất hết. Chỉ còn lại tường bao bằng xi-măng. Không nhận ra nổi đó là cái làng của mấy mươi năm cũ.

Thiên niên cự thất thành quan đạo,


Nhất phiến tân thành một cố cung.

(Thăng Long I)

Dinh xưa cung cũ còn đâu?


Mà nay đường trước thành sau khác rồi!

Rồi tôi và Tương vào lại Sài Gòn, cả hai lấy vợ. Tôi lấy một cô gái miền Nam, làm giáo viên. Tương cưới một cô gái quê Hà Tĩnh, làm công nhân. Hàng tuần, vợ chồng tôi mời vợ chồng Tương lên chơi, ăn sáng và uống cà phê sữa.

Con gái Bảo An hỏi:

-Bố Phi ơi. Bố đang nói chuyện với ai đấy?

– Bố đang nói chuyện với bác Tương.

– Sao bố ra quán cô Xổm mà không kêu con đi với?

– Chuyện bố và bác Tương, chuyện đàn ông con trai, con không được nghe.

– Nhưng bố Phi bảo, con là con gái rượu của bố, chuyện gì bố cũng cho biết cơ mà.

– Nhưng chuyện này thì không được.

– Ghét bố Phi.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s